Bài thơ đậm nét một bức tranh Đông Hồ đầy chất dân gian của Nguyễn Trọng!
Cục!...ta; cục!...tác mãi chưa thôi...
Mệt hơi vất vả đã qua rồi!
Trưa nay ổ tròn thêm cái trứng
Xoay người đảo mỏ bốn năm đôi
Ấp ủ bao ngày nóng quá trời!
Nghe chiêm chiếp gọi mẹ dỗ mồi
Diều hâu từ cao lao xuống doạ!
Bố trống thét… Gầm... Đã có tôi!...
Kim Oanh yêu thơ ...