Cục!…ta; cục!…tác mãi chưa thôi…
Mệt hơi vất vả đã qua rồi!
Trưa nay ổ tròn thêm cái trứng
Xoay người đảo mỏ bốn năm đôi
Ấp ủ bao ngày nóng quá trời!
Nghe chiêm chiếp gọi mẹ dỗ mồi
Diều hâu từ cao lao xuống doạ!
Bố trống thét… Gầm… Đã có tôi!…

Kim Oanh yêu thơ anh Nguyễn Trọng với nét bút dung dị đồng quê sáng trong ngôn từ thi ca.
Từ trong sâu thẳm, lòng bỗng trào lên niềm khát khao thèm thuồng, được nghe tiếng gà cục tác trong sân, nơi miền quê yêu dấu. Hai bài thơ “Gia đình Gà” và ” “Nhà vừa một gian” của tác giả NT là một dấu ấn đậm nét trong Kim Oanh bấy lâu nay.

Gia đình gà trong thơ Nguyễn Trọng

Gia đình gà trong thơ Nguyễn Trọng

Cả hai có chung một chủ đề tôn vinh phái mạnh. Ca ngợi hạnh phúc gia đình. Trên mảng thơ tình với màu sắc dân giã, nổi bật vẻ ngộ nghĩnh độc đáo thật đáng yêu của tác giả NT
Trở lại bài “Gia Đình Gà” MùaThu đã viết lời bình khá sâu sắc. Không dám viết nhiều.

>> Xem thêm: Chùm thơ kính tặng cô giáo

Chỉ biết rằng, bằng thuật ngữ, NT đã vẽ nên một bức tranh dân gian khá đặc sắc (thi trung hữu họa). Tác giả dụng tâm ca ngợi phẩm chất cao đẹp của người đàn ông: dũng mãnh che chở qua hình ảnh gà trống. Đức hy sinh, mang nặng đẻ đau, chăm bẵm con cái của người đàn bà, qua hình ảnh gà mái. Ca ngợi hạnh phúc gia đình yêu thương, đùm bọc nhau trong lẽ sinh tồn của con người, bằng ẩn dụ “gia đình gà”.

Hình tượng gà trống (Được anh gọi là “Bố Trống”) thật oai phong lẫm liệt, sẵn sàng xả thân đương đầu chống đỡ kẻ thù để bảo vệ vợ con:
“Diều hâu từ cao lao xuống doạ!
Bố trống thét… Gầm… Đã có tôi!..”
Ai đọc đến đây, ắt không thể không phá lên cười sảng khoái. Nhưng ngay sau tiếng cười là những phút giây im bặt để suy ngẫm về mình. Con vật đấy, bản năng đấy! Còn con người há chẳng hơn sao?
Nhịp thơ vừa dồn dập, gấp gáp mạnh mẽ như có giặc đến nhà, lại vừa rung đùi reo tiếng cười, thật dí dỏm, có sức lay động tâm can đến lạ. Bút pháp trào lộng rất hay, cười chán, rồỉ lại trầm lắng sâu xa

https://bacsihoasung.vn/wp-content/uploads/2018/03/gia-dinh-ga.jpghttps://bacsihoasung.vn/wp-content/uploads/2018/03/gia-dinh-ga.jpgAdmin 2Đọc giảLàm thơ,Nghệ sĩ,Nhà thơ,Tranh Đông Hồ
Cục!...ta; cục!...tác mãi chưa thôi... Mệt hơi vất vả đã qua rồi! Trưa nay ổ tròn thêm cái trứng Xoay người đảo mỏ bốn năm đôi Ấp ủ bao ngày nóng quá trời! Nghe chiêm chiếp gọi mẹ dỗ mồi Diều hâu từ cao lao xuống doạ! Bố trống thét… Gầm... Đã có tôi!... Kim Oanh yêu...